Việt Nam sẽ ra sao nếu Tô Lâm trở thành Tổng Bí thư?

Ngày 15/5, báo Tiếng Dân có bài bình luận “Việt Nam sắp có Pu-Tô?” của tác giả Lý Trần.

Tác giả giải thích “Pu-Tô” là viết chơi theo lối ghép chữ, ghép tên Putin của Nga với Tô Lâm của Việt Nam.

Quan sát sự kiện Tô Lâm sang Nga, qua cách ông ta phát biểu, như thể ông ta là nguyên thủ quốc gia, khi tiếp khách nước ngoài, cùng với sự lộng hành của công an, từ cấp thấp nhất – cấp xã, đến cấp cao nhất – cấp Trung ương… nhiều người Việt lo lắng, liệu Việt Nam có thể trở thành bản sao của nước Nga, do tay KGB cai trị hay không?!

Theo tác giả, nhìn vào nước Nga ngày nay, tất cả những ai có hiểu biết bình thường và có tư duy đúng đắn, đều nhận thấy, từ khi Putin độc quyền cai trị theo lối của KGB, nước này đang dần trở thành một bản sao của Hitler, và xã hội Nga đang dần bị phát xít hóa, tương tự như xã hội Đức trong những năm đầu với chế độ phát xít.

Tác giả nhận xét, bản thân Putin chỉ là tay võ biền với đủ thủ đoạn của một tay công an – mật vụ, chứ không phải một nhà chính trị hay chính khách (riêng về mặt này, Putin phải chỉ đáng làm tay xách dép cho Tập Cận Bình của Trung Quốc). Tô Lâm muốn học theo Putin, vì ông ta cũng “cùng một giuộc”, với bản chất tàn ác của công an, nhưng không có tư chất làm chính trị, và càng không thể làm chính khách.

Tác giả bình luận, sự mê muội ăn sâu vào tiềm thức của không ít người Việt, được củng cố và làm sâu thêm bằng sự ngu dân của Tuyên giáo Cộng sản, khiến không ít người Việt cuồng Nga, cuồng Putin.

Cái quy luật “mã tầm mã, ngưu tầm ngưu” vẫn luôn đúng. Đảng Cộng sản Việt Nam vừa dựng lên đống rác của nhân loại – tượng Lenin – ở Nghệ An, và chuẩn bị đón Putin – tên tội phạm bị Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC) ra lệnh bắt, quả là hành động ngu xuẩn, như muốn trêu ngươi cộng đồng nhân loại văn minh. Nhiều người cho rằng, phe Nghệ An trong Đảng, phe Công an và phe Tuyên giáo, tâm đầu ý hợp với nhau ở điểm này.

Tác giả đánh giá, hãy nhìn vào nước Nga thời Putin, để hình dung ra Việt Nam khi Tô Lâm nắm quyền, và độc tài như Putin ở Nga hiện nay. Bộ máy nhà nước từ cao xuống thấp đều do kẻ thân tín của Tô Lâm nắm giữ, người dân hoàn toàn bị bịt miệng trước những bất công xã hội, các lĩnh vực kinh tế béo bở sẽ vào tay các phe cánh thân hữu của Tô Lâm, những người trẻ có học thức và có năng lực, sẽ dần bỏ nước ra đi khi có thể… Nước Nga còn có dầu để bán, Việt Nam còn gì để bán? Có lẽ chỉ còn có đất nước.

Tác giả cay đắng nhìn nhận: Một đất nước như thế, làm gì có tương lai cho con cháu nhân dân?

Từ khi ông Nguyễn Phú Trọng, theo gương Tập Cận Bình, quyết thâu tóm gần như toàn bộ quyền lực về phe Đảng, “mọi con mắt đều hướng đến ghế Tổng Bí thư”, cuộc chiến vì chiếc ghế này càng trở nên khốc liệt trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam. Vai trò của nhà nước, của Chính phủ trở nên mờ nhạt, các hoạt động kinh tế xã hội, giao thương, khoa học… đều trở nên thứ yếu. Chính ông Trọng từng khẳng định, sự phát triển kinh tế không quan trong bằng sự tồn vong của chế độ Cộng sản.

Tác giả cho rằng, phe Tuyên giáo và Công an ngày càng có nhiều quyền, nên càng lộng hành. Chúng hiện nguyên hình là một bọn chuyên ngu dân, và chỉ chuyên đàn áp dân. Nếu sự mất cân bằng quyền lực này giữa nhóm độc tài cai trị và nhà nước, tiếp tục trầm trọng thêm, đất nước không mấy chốc sẽ biến thành Nga, rồi thành Bắc Triều Tiên sau đó.

Trên đây là vài suy nghĩ tản mạn của tác giả… về cung đình Cộng sản Việt Nam, nơi đang xảy ra cảnh cắn xé nhau dữ dội, cũng như, suy nghĩ về tương lai bất định của đất nước và dân tộc này.

 

Ý Nhi – thoibao.de