Câu chuyện robot mang logo của Đại học Bách khoa Hà Nội che mất nhãn nhà sản xuất chính hãng của Trung Quốc tại triển lãm “80 năm hành trình Độc lập – Tự do – Hạnh phúc”, đã phản ánh một hiện tượng xã hội mang tính hệ thống.
Công luận thấy rằng, nó đã phản chiếu tình trạng cố ý “đánh bóng” tên tuổi và danh dự là một căn bệnh đáng báo động và đang lan rộng trong cuộc sống.
Điều đó đã cho thấy, kể cả nền giáo dục ở cấp Đại học cũng đang dần rời xa tinh thần trung thực – vốn là nền tảng của mọi nền giáo dục và khoa học kỹ thuật.
Theo giới quan sát, không khó để nhận ra trong xã hội ở Việt nam hiện nay, “giả” giờ đây hiện diện ở khắp nơi: từ tấm bằng đại học, chứng chỉ ngoại ngữ, cho đến những công trình khoa học được sao chép, đạo văn…, không hề hiếm.
Căn bệnh giả này không chỉ làm suy yếu năng lực cạnh tranh quốc gia của Việt nam, mà còn ăn mòn niềm tin trong xã hội.
Với nhân cách giả nói chung của hầu hết các lãnh đạo ở Việt nam hiện nay là nguồn cơn, khi người ta khoác lên mình tấm áo “đạo đức giả” để che giấu sự bất tài, và đây là điều có thể khiến cả một hệ thống chính trị sụp đổ.
Điều đáng lo ngại là trong thời đại mạng xã hội bùng nổ, sự “giả tạo” lại dễ được tung hô. Một phát ngôn đạo đức giả, một hình ảnh nhân từ giả cũng có thể nhanh chóng thu hút hàng triệu lượt thích.
Người Việt nam hôm nay thích những câu chuyện hào nhoáng nhưng không có thật, và thế là sự “giả dối” dần được lên ngôi như một phần của đời sống, nguy hiểm hơn nó đã len lỏi trong mọi lĩnh vực của đời sống xã hội.
Các chuyên gia xã hội học cho rằng, căn nguyên của hiện tượng này nằm ở “căn bệnh thành tích” – nơi mọi giá trị được đo bằng sự hình thức.
Khi hệ thống chính trị luôn tôn vinh những thành tích giả tạo hơn là kết quả đích thực, thì mọi thứ “giả dối” luôn trở thành tấm vé ngắn nhất để đi đến tiền bạc và danh vọng.
Hồng Lĩnh – Thoibao.de