Hình ảnh cô Võ Thị Ngọc Ngân, thường được biết đến với nghệ danh Ngân 98, bị còng tay và xích chân khi bị tạm giữ vì hành vi sản xuất, buôn bán hàng giả, đang gây tranh luận mạnh mẽ trên mạng xã hội.
Trong bức ảnh được lan truyền, Ngân 98 đứng giữa hai cán bộ công an, gương mặt bình tĩnh nhưng ánh nhìn đượm buồn, đôi chân bị xích lại bằng dây xích sắt, là một chi tiết khiến nhiều người không khỏi chạnh lòng.
Theo giới báo chí, về mặt pháp lý, việc khởi tố và bắt tạm giam người vi phạm là điều đương nhiên và cần thiết. Luật pháp cần được thực thi nghiêm minh để bảo vệ xã hội, nhất là trong bối cảnh hàng giả, hàng kém chất lượng ảnh hưởng trực tiếp đến người tiêu dùng.
Tuy nhiên, điều khiến dư luận chú ý không phải là bản chất của vụ án, mà là cách hình ảnh của người bị bắt được công bố công khai trên các phương tiện báo chí của nhà nước.
Trong ảnh được công bố, Ngân 98 không có dấu hiệu chống cự, không biểu hiện hành vi nguy hiểm hay gây mất kiểm soát. Trong khi, việc xích chân vốn chỉ áp dụng trong trường hợp phạm nhân có nguy cơ bỏ trốn hoặc tấn công nhà chức trách.
Điều đó, đã khiến công luận đặt câu hỏi: Liệu Công an TP. Hồ Chí Minh có cần thiết phải áp dụng biện pháp “quá mức” này trong tình huống đó hay không?
Sự việc này, đã mở ra sự tranh luận gay gắt trên mạng xã hội về quyền nhân thân của nghi can, đặc biệt là cách các hình ảnh trong tố tụng được sử dụng, công bố.
Trong thời đại truyền thông số, mỗi khung hình không chỉ là bằng chứng nghiệp vụ, mà còn có thể tác động mạnh mẽ đến cảm nhận công chúng và hình ảnh của nền tư pháp quốc gia.
Tuy nhiên, đáng chú ý theo giới thạo tin nội chính khẳng định khi cho rằng, việc khóa tay và xích cả 2 chân, được cho là một trong các biện pháp “nghiệp vụ” thường được sử dụng để cơ quan điều tra moi tiền chạy án từ thân nhân của nghi can.
Hồng Lĩnh – thoibao.de